Thứ Ba, 12 tháng 6, 2007

Về với anh và anh sẽ gọi em ...mỗi ngày


Chàng : Thiên tài toán học từng bị hãng IBM ruồng bỏ bởi nghi ngờ có biểu hiện của người "té giếng". Dồn đam mê và năng lượng sống của mình vào việc nuôi những con chim, liên tưởng sự việc qua những con số và ngày ngày làm chỗ dựa tinh thần cho những người đồng cảnh ngộ. Tất nhiên là ăn , uống, ở có trợ cấp thất nghiệp chịu hết.

Nàng : Xinh đẹp, yêu thỏ. Có khả năng vẽ tranh như Rembrant và sáng tác nhạc như...Mozart. Tạm thời dồn năng khiếu nghệ thuật vào việc cắt tóc kiếm cơm và xả stress bằng cách xả láng những câu nói, hành động gây shock với những người bình thường.

Rồi thì chàng và nàng cũng được thượng đế (dẫn dắt bàn tay của đạo diễn) cho gặp nhau ở hội offline của những người "té giếng" . Họ yêu nhau, sex cùng nhau và lẽ dĩ nhiên như bao cặp không "té giếng" khác trên cõi đời này là cũng sẽ giận hờn và chia tay trong ...đớn đau. Nàng muốn mối quan hệ giữa chàng và nàng mãi là người bạn tốt của nhau .

Một ngày kia chàng chịu hết nỗi và ngõ lời cầu hôn nàng một cách rất trang trọng trong một tiệm ăn sang trọng lẽ dĩ nhiên không là chỗ dành cho những người "té giếng". Nàng gào lên và ù té chạy bỏ chàng ở lại chịu đựng những ánh mắt nhìn của người biình thuờng dành cho người "té giếng".

Lạc mất nàng, chàng lang thang và thơ thẩn cho đến ngày bắt gặp nàng vừa lên một chuyến xe bus và đây là mẫu hội thọai ngắn của chàng với một khách chờ xe :

- Anh ơi, chuyến xe 217 bao giờ đến?

-Thua!

-Tôi đang đuổi theo một người..

-Đuổi bằng xe bus?

-Phải, rất hệ trọng...

-Hệ trọng đến nổi phải đón xe bus mà đuổi theo?

-Ừa, nàng bỏ tôi đi khi tôi ngõ lời cầu hôn. Nàng chỉ muốn coi tôi là bạn.

-Vậy hả! Vậy tốt nhất là đuổi thiệt chậm.

-Thì đó.

Trời không phụ khách đa tình, một ngày kia ( chính xác là cuối phim) chàng lại gặp nàng. Câu đầu tiên chàng thốt là "Anh nhớ em" và câu đầu tiên nàng thốt là "Em ghét anh" . Lý do nàng ghét chàng là bởi chàng đã không gọi fone cho nàng. Khi chàng đau khổ thốt " Chẳng phải em không muốn gặp anh vì chỉ muốn coi anh là bạn sao?",nàng khẽ khàng:"Em sợ không biết mối quan hệ của chúng ta sẽ kéo dài bao lâu - một ngày, một tháng, một năm?".

Trong thóang chốc họ nhận ra nhau về bản thân họ : sự bình thường trong vẻ ngòai dị thường. Trong cái thế giới điên rồ này thì những cuồng nộ, khát khao và dục vọng của họ xem ra không khác biệt gì những người bình thường. Những nỗi cuồng nộ, khát khao và dục vọng mà Mozart đã mô tả trong bản Symphony No 40 bất hủ.

"Về với anh và anh sẽ gọi em...mỗi ngày" .

PS:

"Mozart & the whale" là một trong những câu chuyện tình đẹp sản xuất bởi Hollywood và đang trình chiếu trên StarMovie.

0 comments:

Popular Posts