Homeland trên Netflix đã có tập 5 và đây là mùa cuối (season 8). Tôi chỉ coi được tới hết mùa 2.
Nếu bạn hỏi tôi đánh giá Homeland thế nào, tôi sẽ nói đó cũng là tuyệt
phẩm truyền hình nhưng không dành cho loại khán giả như tôi.
Tôi
không thể chịu nổi cách mà biên tập phim dồn kịch tính quá mức vào những
nhân vật. Ở đó sự dối trá để sinh tồn và đạt được mục đích xuất hiện
khắp mọi lúc, mọi nơi. Một cá nhân trở thành khủng bố chính vì sự tử tế
bẩm sinh. Những cá nhân miệng rao giảng
đạo đức nhưng sống ký sinh trên sự hy sinh của tầng lớp dưới đầy nhan
nhãn trong giới tinh hoa chính trị. Đúng và sai không có khoảng cách
phân định nếu khác góc độ nhìn một sự việc, vân vân và mây mây...
Claire Danes cũng không phải là gout phụ nữ mà tôi mê đắm. Nàng ta vào
vai một điệp viên CIA bị rối loạn lưỡng cực đạt đến nổi những cảnh làm
tình điên rồ của cô ta cũng khiến khán giả như tôi cảm thấy ức chế.
Giá trị tinh thần duy nhất ở phim mà tôi đồng cảm là không có sự hoàn
hảo ở con người cũng như thế giới này. Thay vì khen sự việc này tốt hơn
sự việc kia để chọn lựa thì tôi luôn nhìn bằng ánh mắt sự việc này đỡ
xấu hơn sự việc kia. Có người gọi đây là thái độ "negative" nhưng tôi
lại cho đó mới chính là "positive". Dĩ nhiên, tôi không phủ nhận nếu bạn
vô tư coi mọi điều trong cuộc sống đều có màu hồng, bạn là người hạnh
phúc và nếu có thể, nên như vậy!
Nhưng trong thời dịch bệnh, giả
như thất nghiệp tạm hoặc có thời gian. Tôi sẽ không ngần ngại vừa nhâm
nhi rượu vừa thưởng ngoạn những season tiếp theo của Homeland. Vị chua
chát của nó bắt mồi không kém những lời nhạc
...Thôi về đi
Đường trần đâu có gì
Tóc xanh mấy mùa
Có nhiều khi
Từ vườn khuya bước về
Bàn chân ai rất nhẹ
Tựa hồn những năm xưa..
0 comments:
Post a Comment