Monday, October 31, 2011

 

Một ngày chạy ngoài đường


*
Đang đi trên đường với một  tốc độ bình thường bỗng bạn gặp phía trước một chiếc xe cà giựt, cà giựt lúc nhanh, lúc châm, lúc chạy làn trong lúc lấn làn ngoài... 99% là ngừơi điêu khiển chiếc xe đó đang sử dụng điện thoại di động. Nhiều khi tôi không hiểu tại sao họ lại không thể tắp vào lề dừng xe để có một cuộc đàm thoại bình thường đảm bảo an toàn cho chính bản thân và những ngừơi cùng tham gia lưu thông! Giống như hết thảy bọn họ đều là những người bận bịu kinh khủng và mỗi cuộc điện thoại bị lỡ có thể mất hàng triêu USD.

**

Tới một ngã 3 không đèn xanh, đèn đỏ, khi mọi người đang chậm tốc độ để nhường những người xin đường băng qua hướng ngược lại, thì bỗng có một cô gái mũ đen, áo đen, quân đen, kiếng đen, khẩu trang bịt kín mặt, đầu nghiêng nghiêng trong trạng thái ngó ngang ngó ngữa cứ phăng phăng thẳng tiến mặc những tiêng còi bấm báo động rất to ở phía đối diện. Khi mọi người chực chờ một cú big bang xảy ra thì may phước có một anh thanh niên kịp vọt lên vỗ vào người cô báo động cô sắp đâm sầm vào đám xe phía trước ( trong đó có mình). Cô dừng lại thản nhiên và khi đó mọi người mới thấy rõ là trên hai tai cô có sợi dây headphone lũng lẵng kéo gần xuống dưới ...rún.
Phụ nữ thì không nên đánh dù chỉ bằng một cành hoa nhưng lúc đó mình đã ước gì có thể sút môt cú sút bằng mu bàn chân (tức sút cẳng vịt) vào bàn tọa của kiều nữ này.

***
Nguyễn Văn Cừ khúc trường Lê Hồng Phong kéo lên cầu Nguyễn Văn Cừ vốn là điểm nóng mỗi chiều. Giữa hàng trăm chiếc xe gắn máy đang vật lộn chen từng cm đường cùng hàng trăm xe hơi và xe bus thì một anh tàn tật chạy xe ba bánh kéo một chị tàn tật ngồi xe lăn dàn hàng ngang như thế giới này chỉ có 2 ta.
Chỉ còn biết ...im lăng thở dài.

****
Chạy lên tới giữa cầu bắt gặp một anh thanh niên rất bảnh bao và lịch sự chỉ dùng tay phải chạy xe, tay còn lại ngoặc ra phía sau lưng để giữ một bé gái chừng 3 tuổi đang ngủ oặt ẹo phía sau. Trời ạ!, nếu vô cảm thì bạn sẽ dần trở thành một robot còn nếu không vô cảm thì bạn xem như bị buộc coi một tiếc mục xiếc không có bảo hô.

*****

Vào môt con đường nhỏ, khi làn đường cho một bên chỉ tầm độ 3m thì một cặp học sinh phổ thông chở nhau trên môt chiếc xe đạp chuyện trò rôm rã và nhất định không chạy phía trong đường. Bấm kèn xin vượt không được, mình chấp nhận chạy tàn tàn sau mấy em một đoạn. Nhưng, chiếc taxi phía sau mình thì nó không chịu như thế và cái gương chiếu hâu của chiếc taxi kéo lê 2 em khoảng 10m đường ngay trước mắt mình. Đôi khi, ranh giới giữa khỏe mạnh và tàn phế chỉ trong khoảnh khắc.

******

Ra đựơc đường lớn và tiếp tục gặp kẹt xe xen triều cường. Bằng mắt thường thị lưc 1/10 cũng có thể thấy là không thể nào có thể thoát ra khỏi cái dòng xe ngay tức thì ngoài việc kiên nhẫn và kiên nhẫn. Vậy mà đằng sau, phía trước, bên trái, bên phải những tiếng còi xe liên tục gào thét như đang nói thay chủ nó "tất cả tránh ra để tao đi".

Chợt nghĩ trong đám đông, nếu có một gã điên nào đó, chịu không nổi với những kích thích gây căng thẳng thần kinh mà rút "đồ chơi" dưới yên xe bổ loạn xạ, hay ngồi trên xe điên mà rú ga loạn xạ thì :

Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn, nên Ngẫn Văn Ngơ đành chia tay vĩnh viễn...Bạch Thu Hà!
Share:

0 comments:

Post a Comment